Luận văn Thơ tình của Xuân Quỳnh từ góc nhìn văn hoá

Giọng điệu thủ thỉ, tâm tình cũng là vẻ đẹp riêng của thơ tình yêu Xuân Quỳnh. Nó tạo nên cái da diết, lắng sâu ám ảnh lòng người: Em sẽ kể anh nghe/ Chuyện con thuyền và biển (Thuyền và biển); Thôi đừng buồn nữa anh/ Trang thơ còn viết dở/ Tách nước nóng trên bàn/ và lòng em mong nhớ (Anh). Làm nên cái chất giọng tâm tình, thủ thỉ ấy trong thơ Xuân Quỳnh chính là lối hát ru. Tiếng ru của chị bắt nguồn từ truyền thống hát ru ngàn đời của dân tộc. Nó dịu dàng, tha thiết, lắng đọng tình yêu thương con vô bờ bến của một người mẹ. không chỉ hát ru con , Xuân Quỳnh còn hát ru chồng, hát ru người đàn ông của đời mình bằng tiếng hát của một tâm hồn say mê, sôi nổi, bạo dạn và rất chủ động trong tình yêu: Ngủ đi, người của em yêu (Hát ru); Ngủ đi anh! Cứ ngủ/ Đã có em thức canh/ Cho đẹp giấc mơ anh (Ru); Khuya rồi anh hãy ngủ đi/ Để em trở dậy em che bớt đèn (Hát ru chồng những đêm khó ngủ). Người phụ nữ nhân hậu, bản lĩnh ấy đã luôn cố “nén lại tiếng thở dài, vất vả và gian truân để làm dịu lòng người thân, bè bạn bằng tiếng hát ru trong suốt cuộc đời mình”( Mã Giang Lân, 1989, Nhớ XQ, nhớ một giọng thơ in trong Thơ XQ, Nxb tác phẩm mới – Hội nhà văn VN, tr157). Để rồi “Cảm hứng tiếng ru không bao giờ thiếu vắng trong các tập thơ của chị, là hình thức và phương tiện thơ ca thích hợp để biểu hiện cái phần sâu lắng và đằm thắm của hồn thơ Xuân Quỳnh ” (Vũ Kim Xuyến, tiếng hát ru trong thơ Xuân Quỳnh, tr304).

TÀI LIỆU LUẬN VĂN CÙNG DANH MỤC

TIN KHUYẾN MÃI

  • Thư viện tài liệu Phong Phú

    Hỗ trợ download nhiều Website

  • Nạp thẻ & Download nhanh

    Hỗ trợ nạp thẻ qua Momo & Zalo Pay

  • Nhận nhiều khuyến mãi

    Khi đăng ký & nạp thẻ ngay Hôm Nay

NẠP THẺ NGAY